Life

Tổng kết năm 2022

Những ngày cuối năm, cảm xúc của mình không khác gì tàu lượn cao tốc, cứ lên tới đỉnh rồi lại chạm đáy nhanh chóng. Nó cũng khá giống với những gì xảy ra xuyên suốt cả năm nay…

Mình trở về sau một chuyến du lịch tuyệt vời ở Đà Nẵng và Huế, nên sự chật hẹp và hối hả của Sài Gòn đôi lúc làm mình hơi khó thở. Mặc dù đã có 1 kỳ nghỉ dài đợt Giáng sinh, mình vẫn quyết định tặng bản thân thêm một buổi chiều thứ 6, mặc đồ đẹp, đi hẹn hò với chính mình, và ngồi viết những dòng này xuống. Thường mình hay viết tổng kết vào cuối năm âm lịch, vì lúc đó mới có thời gian để chiêm nghiệm lại. Nhưng năm nay không biết vô tình hay cố ý, có nhiều cơ hội để mình nhìn nhận lại năm cũ vào thời điểm cuối năm dương lịch, nên quyết định sẽ viết luôn.

Mình vừa đọc lại tổng kết năm 2021, nếu từ khóa của 2021 là “Biết ơn” thì từ khóa của 2022 sẽ là “Step out of my comfort zone.” 2021 là một năm tuyệt vời, khi mình được học rất nhiều thứ mới và thay đổi hoàn toàn suy nghĩ về nhiều mặt trong cuộc sống, bên cạnh đó mình cũng được tạo một điều kiện thuận lợi nhất để “học” – nhờ có Covid và giãn cách. 2022 giống như năm mình “được” thử thách, “được” đẩy ra khỏi thế giới thực để test lại những điều mình đã học trước đó. Và mình lại được nhắc nhớ một chuyện: “Thứ mình biết và thứ mình làm có thể là 2 thứ hoàn toàn khác nhau.” Đôi khi mình cứ nghĩ trong đầu rằng mindset của mình đã thay đổi, bài học của mình là thế này, mình sẽ phải làm khác đi ra sao. Nhưng trên thực tế mình vẫn hành động theo thói quen cũ. Và mình không nhận ra chuyện đó luôn, cho tới khi được tạt một gáo nước lạnh nào đó mình mới chợt tỉnh ra :))). Thực hành đương nhiên là khó hơn lý thuyết, nhưng nếu làm được thì mới thực sự là đã học được.

Vậy mình đã bước ra khỏi vùng an toàn trong năm nay như thế nào?

  • Ứng tuyển cho một assignment bên vùng. Mình gặp được một cô sếp tuyệt vời người cũng rất đam mê với coaching và đang thực hiện dự án để triển khai văn hóa coaching cho APAC. Mình học được rất nhiều, từ cách mọi người xây dựng chương trình, sử dụng nguồn lực của business để thực hiện, cho tới những trải nghiệm ngồi họp với sếp bự bên vùng, facilitate một cái meeting có sự tham gia của nhân viên tới từ chục quốc gia khác nhau. Một cái học được nữa là chuyện sử dụng Tiếng Anh nhiều hơn, dù Tiếng Anh đủ xài nhưng mình luôn rất rất là tự ti với Tiếng Anh của mình luôn. Đây cũng là một cái rào cản (Do bản thân mình tự đặt ra) khi mình tham gia bất cứ 1 dự án nào có yếu tố nước ngoài :))). Dù mình cảm thấy đóng góp chưa đủ, muốn làm được một điều gì đó to lớn hơn, nhưng cô sếp của mình luôn nói rằng tao rất hài lòng về sự đóng góp của mày và mày cần phải ghi nhận bản thân mình nhiều hơn.
  • Tham gia chương trình Đào tạo về Bình đẳng giới của USAID cho các công ty năng lượng ở Đông Nam Á với vai trò Trainer & Coach. Trong một thời gian ngắn mà phải tự học, không phải chỉ để biết mà còn để đi dạy và coach người ta – bằng Tiếng Anh, thực sự quá đáng sợ với một đứa perfectionist như mình. Nhưng mình thấy biết ơn vô cùng vì đã gật đầu đồng ý trong sợ hãi :))) Vì khóa học thực sự quá hay, mở mang tầm mắt và truyền cảm hứng để mình mang những điều đó đi lan tỏa cho nhiều người nữa. Cái gì làm lần đầu tiên cũng đáng sợ, nhưng nhắm mắt bước qua thì lần sau sẽ không còn sợ nữa. Mình cũng học được một chút chuyện buông bỏ bớt những yêu cầu cho bản thân và chấp nhận sai sót.
  • Đào tạo về Bình đẳng giới cho ban lãnh đạo của EVN – Một trải nghiệm cực kỳ có ý nghĩa với mình trong năm nay. Được làm việc cùng với 2 cô chuyên gia người Mỹ dày dặn kinh nghiệm nhưng lại vô cùng nice và tôn trọng tụi mình (Mình và thằng bạn thúi), mình học được từ họ không chỉ về kiến thức mà còn là cách đối nhân xử thế nữa. Ngược lại thì tự thấy tụi mình cũng đóng góp rất nhiều cho sự thành công của chương trình. Lần đầu đi “dạy” cho công ty ngoài – lại là công ty có yếu tố Nhà nước, và đối tượng là các anh chị trong ban lãnh đạo, tụi mình đã có một rổ trải nghiệm có một không hai về cả chuyên môn lẫn những thứ bên lề =)))
  • Chuyển công ty. Một trong những thời điểm đi xuống của mình trong năm nay chính là giai đoạn biết được thông tin về việc tái cấu trúc của công ty và quyết định tìm kiếm công việc mới. Trước giờ mình thấy bản thân là người kiên nhẫn, nhưng nhìn lại mới thấy với một số việc hệ trọng mình lại rất hấp tấp. Thời điểm đó vì muốn tìm mọi cách để đổi việc nhanh nhất có thể nên mình tự tạo stress (một cách không cần thiết) cho bản thân rất nhiều. Đổi lại thì mình có được một cơ hội mới, thử thách mới, và những bài học mới. Đã gọi là “nhảy” ra khỏi vùng an toàn thì chắc chắn sẽ có “rủi ro” kèm theo, nhưng lần này có vẻ như mình đã có sự chuẩn bị tốt hơn, nhờ những bài học đau thương trong những lần chuyển đổi trước, nên cú tiếp đất cũng có phần vững vàng hơn.
  • Yêu. Dù đã ba chục tuổi và trải qua không biết bao nhiêu sóng gió trong chuyện tình cảm, mình vẫn thấy như đứa trẻ con mới tập đi. Mọi người nhìn bên ngoài có thể thấy mình thông minh, trưởng thành hay sao đó nhưng với chuyện tình cảm lúc nào mình cũng ngây ngô không biết gì… Chỉ muốn ghi nhận bản thân rằng dù có bao nhiêu vết thương trong lòng, mình vẫn cố gắng tin tưởng và “put myself out there”, vẫn tiếp nhận bài học đều đều. Mình thấy đó là một sự can đảm đáng được ghi nhận và đền đáp!
  • Coaching. Năm ngoái học liên tiếp 2 khóa coaching, đang có đà và nhiệt huyết rất lớn, nhưng lại không đạt được kết quả như mong muốn cho bài thi cuối khóa thứ 2, mình cũng bị ảnh hưởng tự tin khá nhiều. Năm nay lại quá nhiều thay đổi và thử thách nên mình bỏ lơ coaching chắc khoảng nửa năm. Lúc quay lại vô cùng sợ hãi, vì không biết còn coach được hay không chứ chưa nói tới chất lượng :))) Nhưng may là coaching không chỉ là một kỹ năng, nó còn là một lối sống. Nên miễn mình nhớ rèn giũa cách sống của 1 người coach, thì tự dưng mình cũng sẽ coach tốt. Mình đã có phiên coach đạt PCC ngay khi mới quay lại, đây cũng là 1 trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất của mình trong 2022.
  • Nuôi mèo. Đây chắc cũng là 1 trong những quyết định dũng cảm nhất năm =))) Có bà bạn thân mê mèo và đã bi dụ nuôi từ rất rất lâu. Nhưng với mình việc nuôi một thứ gì đó là một trách nhiệm quá lớn và nặng nề, nên mình chưa bao giờ dám nhận… Thậm chí cây cối mình cũng ít chăm vì nhiều lúc thấy chăm thân còn chưa xong. Nhưng không biết vì sao, cuối năm nay mình quyết định nhận một bé mèo bị bỏ rơi, vì nhìn tấm hình thấy có chemistry =)) (Sau này nhận con mới thấy con không có giống hình =)))) Nhưng đã lỡ nhận rồi thì phải chơi tới thôi =))) Đã được 1 tháng và vẫn đang học cách làm mẹ của 1 bé mèo, nhiều lúc phát điên, nhưng cũng có lúc thấy đáng yêu không chịu nổi 😀

Tính mình độc lập từ nhỏ. Với mình đó là một món quà, cũng là một gánh nặng. Những ngày cuối năm, vì nhiều lý do mà bạn Yếu đuối bên trong mình xuất hiện rất nhiều. Mình cứ nghe bài “You’re on your own, kid” miết. Bài hát buồn và đau lòng, nhưng cũng giống như một cái ôm, nhẹ nhàng và đầy hy vọng.

“Cause there were pages turned with the bridges burned

Everything you lose is a step you take

So make the friendship bracelets

Take the moment and taste it

You’ve got no reason to be afraid

You’re on your own, kid

You always have been…”

Mình độc lập, nhưng mình biết mình không một mình. Biết ơn rất nhiều người trong cuộc sống của mình, có những người đã ở đó từ trước tới giờ, có những người xuất hiện khi mình cần, có những người tới rồi đi, và có những người đang ở đâu đó phía trước…

9 tấm hình đại diện cho 2022

Hôm rồi mình cũng tự đặt đâu hỏi cho bản thân, mình muốn chọn từ gì cho năm 2023, mà nghĩ mãi không ra. Viết tới đây thì tự dưng bật lên trong đầu là 2 từ “Faith”“Hope” 🙂 Tạm biệt 2022 với nhiều thử thách và bài học ý nghĩa, mình chuẩn bị bước tới 2023 với niềm tin và hy vọng rằng đây sẽ là năm tuyệt vời nhất mình từng sống nhaaa 🙂

Leave a comment